Thứ Ba, 22 tháng 12, 2009

Thứ Tư, 9 tháng 12, 2009

Thứ Ba, 8 tháng 12, 2009

Sự tích ông già Noel


Sự tích ông già Noel

Từ đâu có ông già Giáng Sinh Père de Noel /Nikolaus/ Santa Claus/ Sinterklass/ Nikolas

Hình ảnh quen thuộc nhất trong mùa lễ Giáng Sinh là ông già Noel mà ai cũng biết. Ông mặc quần áo đỏ, đội mũ đỏ kiểu xứ lạnh, đi giầy đen, tóc bạc phơ và râu trắng như tuyết. Nikolaus có từ thế kỷ thứ 3 sau Tây lịch. Ông chào đời tại quận Patara thuộc phần đất của Thổ Nhỉ Kỳ, sau khi được phong thánh mới có tên là Nikolaus. Trong tháng 12 nhưng phải phân biệt Nikolaus và ông Weihnachtsmann.

Từ đời nữ Hoàng Thephanu gốc Hy Lạp, là vợ Hoàng Ðế Otto II của Ðức, muốn nhớ lại thánh Nikolaus. Nên từ năm 1555 tại Ðức nguời ta may áo quần màu đỏ, đội tóc trắng, mang râu, giả làm Nikolaus hình ảnh Nikolaus được xuất hiện trở lại với ý nghiã mang tình thương đến với mọi người.

Weihnachtsmann xuất hiện từ năm 1933 do quảng cáo của hãng Coca Cola. Hình ấy được thấy trên màn ảnh Tivi suốt muà Giáng Sinh

Ông già Noel theo tiếng Pháp Père de Noel, tiếng anh Santa Claus, tiếng Hòa-Lan Sinterklass.Theo tài liệu trước khi được phong thánh ông Nikolaus là người giầu có, nhân từ. Vào một đêm Giáng-Sinh, ông được Thiên chúa mặc khải, đem hết của cải riêng mình ban phát cho những người nghèo khổ và trẻ con. Ông biến những giấc mơ của họ thành sự thực, bằng cách mua quà bánh để biếu những kẻ nghèo khổ, mang lại cho họ những sung sướng bất ngờ.

Có tài liệu cho biết, ông già Noel được phong Giám mục vào thế-kỷ thứ 3 sau TL. Sau khi được phong thánh, Nikolaus trở thành người đỡ đầu của các thương nhân, thủy thủ và trẻ con. Ông qua đời vào ngày 6/2 không nhớ năm.

Ngày 6/12 hàng năm để tưởng nhớ lại hình ảnh người đạo đức, giàu lòng nhân từ bác ái . Hình ảnh người mặc áo màu đỏ của ông Nikolaus thuở nào, đến từng nhà có trẻ con thăm viếng, chia bánh kẹo trong đêm Giáng Sinh.

Theo truyền thuyết ông già Noel trở lại trần gian, theo đường ống khói lò sưởi vào mỗi gia đình, để bánh kẹo vào trong những chiếc vớ mà trẻ em treo gần giường ngủ hay lò sưởi, đem lại giấc mơ đẹp với tuổi thơ trong đêm Giáng Sinh.

Bởi thế Cha mẹ thường mua qùa bỏ vào đôi vớ để cạnh lò sưởi, lúc trẻ con thức dậy vui mừng với món quà của ông già Noel tặng. Phong tục này khuyến khích vì khuyên trẻ em nên làm điều thiện để được ông già Noel tặng quà

Link xem video clip về ông già noel: http://video.baamboo.com/watch/5/video/581839/phim-video-clip-su-tich-ong-gia-noel.html

Thứ Sáu, 4 tháng 12, 2009

Bài đầu tiên:Chuyện kể về ngày Giáng sinh



Có lẽ ít có lễ hội nào trên thế giới lại có nhiều truyền thuyết đẹp như lễ Giáng sinh. Từ sự ra đời của những chiếc bánh khúc cây, cây thông đến hình ảnh những nhân vật huyền thoại như ông già Noel đều gắn liền những câu chuyện thú vị. Nhân dịp Giáng sinh về, My12@3 xin giới thiệu đến  @3 thân thương một số truyền thuyết xung quanh ngày lễ đặc biệt này:

Ảnh: Inmagine
Sự Tích Giáng Sinh
Giáng Sinh được tổ chức hằng năm vào ngày 25/12 để kỷ niệm ngày Ðấng Cứu Thế (Jesu Christ) ra đời. Nguồn gốc của ngày lễ cho đến nay vẫn chưa được xác định rõ ràng, nhưng các nhà nghiên cứu tin rằng nó bắt nguồn từ những nghi lễ cử hành bởi những người Tiền Cơ Ðốc giáo ở Ðức và Âu châu để kỷ niêm ngày Ðông Chí (thường rơi vào ngày 22/12 ở Bắc bán cầu). Lễ hội Giáng Sinh được nhắc tới bắt đầu từ thế kỷ thứ IV bởi những người Cơ Ðốc. Ngoài những nghi thức của bản giáo, lễ hội còn du nhập những tập tục của người ngoại giáo như dùng nhánh cây Holly, cây Mistletoe để trang trí, khúc củi Yule đốt trong đêm và những chén rượu chúc mừng sức khỏe.
Sự tích ông già Noel

Theo một truyền thuyết, đây chính là hình ảnh của một vị Giám mục ở một vùng tuyết phủ Á châu. Ông được phong thánh nhờ giàu lòng nhân từ. Đó chính là Thánh Nicholas. Ông hay vác túi vải chứa đầy các sản phẩm và đồ chơi do chính ông làm, phân phát cho trẻ con các gia đình nghèo khó vào những ngày cuối năm lạnh lẽo.
Thủy thủ Hà Lan xưa kia gọi ông Thánh Nicholas là "Sinter Klass". Trong những chuyến trở về quê hương, họ đem câu chuyện kỳ thú về ông phổ biến khắp nơi. Từ đó, để khuyến khích trẻ con ngoan hơn, hàng năm cứ vào tháng 12, người Hà Lan lại dùng tên ông để gửi quà thưởng cho trẻ em (giả vờ như là do chính ông gửi tới).

Ảnh: Inmagine
Về sau, di dân Hà Lan đem theo truyền thuyết này qua Mỹ, nơi họ đã lập ra vùng "New Amsterdam" (thành phố "New York" ngày nay). Về sau, "ông già Noel" từ tên Hà Lan là "Sinter Klass" dần dần được gọi trại ra thành "Santa Claus".
"Santa Claus" từ Mỹ đã theo chân những người Anh hồi hương, vượt Đại Tây Dương đến với Anh Quốc. Ở đây ông được gọi là "Father Christmas".
Khi nói tới Santa Claus thì người ta nghĩ ngay tới xe trượt tuyết và những con tuần lộc (hươu tuyết) bởi đây chính là những phương tiện ông luôn dùng để đi lại, giao phát quà.
Một trong những cây chuyện về "Thánh Nicholas" kể rằng "ông đã đổ vàng xuống ống khói của nhà một gia đình nghèo khó và những thỏi vàng này đã rơi lọt vào những chiếc bít-tất (vớ) đan phơi trên lò sưởi". Từ đó mới có hình ảnh trong tâm trí trẻ thơ: ông già Noel chui xuống ống khói các nhà để phân phát quà cho trẻ con, bằng cách bỏ các phần quà vào trong những chiếc tất treo ở cuối giường hay ở bệ lò sưởi.

Cây thông Noel

Ảnh: Inmagine
Không ai biết chính xác việc trang hoàng cây Giáng Sinh được bắt đầu như thế nào, nhưng có không ít truyền thuyết về nó.
Một truyền thuyết kể rằng thánh Boniface, một thầy tu người Anh, người đã sáng lập ra nhà thờ đạo Cơ Ðốc ở Pháp và Ðức, một hôm trên đường hành hương tình cờ bắt gặp một nhóm những kẻ dị giáo  đang tập trung quanh một cây sồi lớn. Họ dùng một đứa trẻ để tế thần. Ðể dừng buổi tế thần và cứu đứa trẻ, Boniface đã hạ gục cây sồi chỉ bằng một quả đấm! Tại nơi đó đã mọc lên một cây thông nhỏ. Vị thánh nói với những kẻ dị giáo rằng cây thông nhỏ là cây của sự sống và nó tượng trưng cho cuộc sống vĩnh hằng của Chúa cứu thế.
Theo một câu chuyện khác, một lần thánh Martin Luther, người sáng lập đạo Tin Lành dạo bước qua những cánh rừng vào một đêm Noel khoảng năm 1500. Trời quang và lạnh. Hàng triệu vì sao sáng lấp lánh qua kẽ lá. Ngài thực sự ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của một loài cây nhỏ, trên cành cây tuyết trắng phủ đầy, lung linh dưới ánh trăng. Cảnh vật hôm đó đã làm Luther thực sự rung động. Vì thế, khi trở về ngài đã đặt một cây thông nhỏ trong nhà và kể lại câu chuyện này với trẻ con. Ðể tái tạo ánh sáng lấp lánh của muôn ngàn ánh sao, ngài đã treo nến lên cành cây thông và thắp sáng những ngọn nến ấy với lòng tôn kính ngày Chúa giáng sinh.
Lại có một truyền thuyết kể rằng, vào một đêm Noel, có một người tiều phu nghèo khổ đang trên đường trở về nhà thì gặp một đứa trẻ bị lạc và sắp lả đi vì đói. Mặc dù nghèo khó nhưng người tiều phu đã chia cho đứa trẻ chút thức ăn ít ỏi của mình và che chở cho nó yên giấc qua đêm. Buổi sáng, khi thức dậy, ông nhìn thấy một cái cây đẹp lộng lẫy ngoài cửa. Hoá ra đứa trẻ đói khát tối hôm trước chính là Chúa cải trang. Chúa đã thưởng cho lòng nhân đức của người tiều phu tốt bụng bằng cây thông Giáng sinh đó.
Nguồn gốc thực của cây Giáng sinh có thể gắn liền với những vở kịch thiên đường. Vào thời Trung cổ, những vở kịch giảng dạy đạo đức được biểu diễn khắp Châu Âu. Thông qua các vở kịch ấy các nhà truyền giáo truyền bá các bài Kinh thánh. Những vở kịch nói về nguồn gốc của loài người và sự dại dột của Adam và Eve ở vườn Eden thường được diễn vào ngày 24 tháng 12 hàng năm. Cây táo là một đạo cụ trong vở kịch, nhưng vì các vở kịch được diễn vào mùa đông, các loài cây đều chưa kết trái nên các diễn viên phải treo những quả táo giả lên cành cây.
Phong tục cây Giáng sinh bắt đầu phổ biến ở Ðức vào thế kỷ XVI. Chẳng bao lâu sau, việc trnag hoàng cây Giáng sinh đã trở thành một phong tục ở các nước Châu Âu. Vào giữa thế kỷ XIX, hoàng tử Albert đã đưa phong tục cây Giáng sinh vào nước Anh. Khi cây Giáng sinh trở thành thời thượng ở Anh thì những gia đình giàu có đã dùng tất cả những đồ vật quý giá để trang trí cho nó. Từ Anh  việc trang hoàng cây Noel trong dịp lễ Giáng sinh cũng lan rộng trên khắp các vùng thuộc địa của đế chế Anh, tới cả những vùng đất mới như Canada.
Cây Giáng sinh lần đầu tiên được dân chúng ở Mỹ biết đến là vào những năm 1830. Khi hầu hết người dân Mỹ còn coi cây Giáng sinh là một điều kỳ cục thì những người Ðức nhập cư ở Pennsylvania thường trang hoàng cây Giáng sinh vào các buổi biểu diễn nhằm tăng tiền quyên góp cho nhà thờ. Vào những năm 1890 nhiều đồ trang trí bắt đầu được nhập từ Ðức vào và  tục lệ về cây Giáng sinh đã trở nên phổ biến tại Canada và Mỹ. Có một sự khác biệt lớn giữa cây Giáng sinh của Châu Âu và Bắc Mỹ, cây của Châu Âu nhỏ, hiếm khi cao hơn một mét rưỡi, chỉ khoảng 4 hoặc 5 feet trong khi cây của Bắc Mỹ cao tới trần nhà.
Ngôi sao Giáng Sinh
Tương truyền, lúc Đức Chúa vừa chào đời tại Bê-lem thuộc xứ Giuđa thì trên bầu trời xuất hiện một ngôi sao tỏa ánh sáng rực rỡ trải dài mấy trăm dặm.Ở  các vùng phía đông xa xôi có ba vị vua được mặc khải tin rằng cứ lần theo ánh sáng ngôi sao tìm tới chắc chắn sẽ gặp phép lạ.Ba vị đi theo sự dẫn đường của ánh sáng để đến được thành Bê-lem nơi Chúa đã ra đời. Đến nơi, họ quỳ trước mặt Chúa, dâng lên Người các lễ vật: vàng, nhũ hương và mộc dược.

Ảnh: Inmagine
Về sau, ngôi sao trở thành biểu tượng ý nghĩa trong mùa Giáng sinh và được treo ở chỗ sang trọng nhất ở các giáo đường như một sự nhắc nhở về sự tích trên. Ngôi sao còn mang ý nghĩa tượng trưng cho phép lạ của Thượng đế.
Bánh Bûche de Noël (Bánh khúc cây)
Đây là một loại bánh được sử dụng trong dịp lễ hội Giáng sinh theo truyền thống Pháp. Chiếc bánh này thường được chuẩn bị và trang hoàng như là một khúc củi dùng để đốt trong lò sưởi. Chiếc bánh bûche truyền thống được làm từ bánh nướng xốp, cuộn lại thành hình trụ tròn sau đó được phủ kem bề mặt và xung quanh.

Ảnh: Inmagine
 Theo tục lệ, trong đêm trước Giáng sinh, người ta hay chặt một khúc cây lớn và đem vào nhà để làm lễ. Khúc cây sẽ được đặt trên lò sưởi, người chủ nhà làm lễ dâng rượu bằng cách rắc lên khúc cây một ít dầu, muối, rượu nóng và đọc lên những lời cầu nguyện. Trong một vài gia đình, người con gái trẻ trong gia đình sẽ nhóm lửa đốt khúc cây bằng một ít gỗ vụn mà họ đã chuẩn bị và cất giữ từ năm trước. Ở một số gia đình khác thì người mẹ được ưu tiên thực hiện động tác này. Tương truyền rằng những bột than có từ khúc cây đã cháy này sẽ bảo vệ cho ngôi nhà khỏi thiên tai và sự xâm nhập của ma quỷ. Những chọn lựa về các loại gỗ khác nhau, cách đốt khúc cây và khoảng thời gian để làm nghi thức này thay đổi tùy theo những vùng khác nhau.
Từ thế kỷ thứ XII tục lệ này được áp dụng ở hầu hết các quốc gia tại Châu âu, đặc biệt tại Pháp và Italia. Tục lệ này vẫn còn được duy trì ở đếnnhững năm cuối thế kỷ 19. Sau đó nó dần biến mất khi những lò sưởi đá lớn được thay thế bởi những lò sưởi hiện đại bằng kim loại. Những khúc cây lớn được thay thế bởi những khúc cây nhỏ hơn, được trang trí xung quanh bằng những ngọn nến và cây cỏ, đặt giữa bàn như là một vật trang trí.
Ngày nay, bánh khúc cây Giáng sinh đã trở thành một món bánh ngọt truyền thống, được phủ bởi kem cà phê hoặc sô-cô-la và trang trí đẹp mắt.
My12@3 sưu tầm!Coming up in next few day to see  about Christmas!



Thứ Năm, 12 tháng 11, 2009

Coming back my HacDich's Highschool.

Hiện tại thì lớp mình có lời mời của Thầy Giang (có còn nhớ ổng không đó).Thầy nói : Nhân dịp tổ chức lễ kỷ niệm 20 tháng 11 Thầy mời lớp 12@3 của tụi mình về tham dự !Gọi là cựu học sinh của trường Hắc Dịch ấy mà!.(VINH DỰ LẮM ĐÓ NHA CÓ MÌNH @3 AH)....Nên cũng rất mong các bạn thu xếp công việc về thăm trường xưa chút xíu với con đường chánh đạo....có được mời vô trường..(gặp gỡ em út..có em còn học đó mà .
..hehe.!Thứ 2 nữa là hôm đó là thứ 6 rùi !Tụi minh cũng ko gặp lâu rùi !Hi vọng là chúng ta có 1 PARTY nhẹ ngay bauwx hôm đó nhé!...Bạn nào đăng ký đi !Vui lòng comment trong chỗ ý kiến hoặc BOX 8 hem!(((Rất mong là các anh SPKT tham gia, lâu rùi không gặp các chú,..hehe) ...Chúc mọi người dzui dze

Thứ Tư, 21 tháng 10, 2009

[Reply]

Nếu ngày ấy ta yêu nhau

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mỗi tối và mỗi sáng anh phải nhắn tin cho em, chắc sẽ mệt. Nhưng anh bây giờ ước được như thế.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mỗi khi mệt mỏi, buồn chán anh sẽ có người trò chuyện. Anh không phải là thằng nhiều chuyện, nhưng anh muốn chia sẻ cùng em những gì anh nghĩ. Khi đó nói chuyện với em chắc tuyệt vời lắm, em nhỉ?

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, những ngày hè anh sẽ dắt em đi tắm biển, để khi về nhà anh và em cùng đen như nhau cả. Anh sẽ cùng em chạy bộ buổi sáng ra biển cùng ngắm bình minh, cả buổi chiều để ngắm hoàn hôn nữa. Anh thích ngắm mặt trời vô cùng.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mỗi khi đi đâu xa anh luôn có em đi cùng. Như thế anh cảm thấy không còn cô đơn và vui hơn. Có em bên cạnh nghĩa là anh đang đi trên thiên đường đấy!

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, anh sẽ tặng em một bộ váy vào ngày sinh nhật em, anh thích được ngắm em khi em mặc váy, và anh sẽ cùng dắt tay em đi lanh quanh thành phố.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, lâu lâu anh sẽ hát cho em nghe. Em sẽ vừa nghe vừa nhăn mặt bảo : Tiếng anh hát thật ấm và hay biết bao.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mùa đông, anh sẽ viết câu anh yêu em một nghìn lần, và viết bằng tất cả các thứ ngôn ngữ trên trần đời này, chắc lúc đó em hẳn sẽ không còn thấy lạnh nữa.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, thì sao nữa nhỉ? Thì anh sẽ không viết mấy dòng vớ vẩn này, anh sẽ nhắn tin rằng em nhớ em rất rất nhiều.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mỗi khi ốm, em sẽ nhắn tin kêu anh nào là nhớ ăn uống cho thật đầy đủ, nhớ uống thuốc. (Em sẽ nhắc nhở anh còn hơn mẹ anh luôn đấy).

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, anh sẽ chở em đi học hằng ngày. Anh sẽ không đi thẳng về nhà em đâu, vì đường về nhà em ngắn lắm, anh sẽ vòng quanh đến tối mới đến nhà em.

Nhưng ngày ấy mình đã không yêu nhau, cho nên mỗi lúc buồn, mỗi lúc nhớ em, anh vẫn lặng im, anh chỉ biết viết tên lên vở học thôi. Mỗi khi trời se lạnh, anh chỉ biết mặc áo gió rồi đạp xe thơ thẩn thôi, mỗi lúc thích ngắm bình minh anh sẽ chạy bộ một mình…Buồn lắm em à, nhưng dù được lựa chọn lại một lần nữa thì anh sẽ chọn như thế. Chắc em cũng như thế.

Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2009

bài copy được.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mỗi tối và mỗi sáng em sẽ nhận được những tin nhắn âu yếm, quan tâm của anh và mỉm cười hạnh phúc biết bao!

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mỗi khi mệt mỏi em sẽ cùng anh đi dạo loanh quanh. Em vốn thích đi hóng mát, nhất là vào lúc cuối mùa thu. Dạo này trời đẹp, anh nhỉ?

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, khi trời se lạnh em sẽ bắt anh dẫn em đi ăn kem để khi về nhà, em và anh lại ho khù khụ, hi. Nhưng em thích ăn kem lúc trời lạnh lắm !

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mỗi khi đi đâu xa em luôn có anh bên cạnh. Như thế em thấy đỡ cô đơn và yên tâm hơn nhiều. Em luôn có cảm giác an toàn khi anh bên cạnh em.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, lâu lâu mình sẽ đi shopping, em sẽ bắt anh thử hết cái áo này tới cái áo khác cho đến khi em thấy nó thực sự hợp với anh mà thôi! Hì, lúc đó anh sẽ chau mày bảo : Anh mặt gì chả được! Chắc chắn anh sẽ nói thế đó!

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, lâu lâu em sẽ tự tay nấu cơm cho anh ăn. Anh sẽ vừa ăn vừa nhăn mặt bảo : Ngon quá, ngon quá !HiHi.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mùa đông này em sẽ đan tặng anh một chiếc khăn quàng cổ. Em biết đan từ mùa đông trước cơ anh à. Em đan không đẹp lắm đâu, nhưng nó sẽ làm anh ấm áp cả một mùa đông phải không anh?

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, thì sao nữa nhỉ? Hi, thì em sẽ không ngồi đây và viết những dòng nếu thì vớ vẫn như thế này, thay vào đó em sẽ nhắn tin bảo rằng em nhớ anh quá và anh sẽ tới ngay, vì anh cũng rất nhớ em.

Nếu ngày ấy ta yêu nhau, mỗi khi bị ốm, mình sẽ không tủi thân vì phải xa nhà anh nhỉ? Vì chỉ cần có anh bên cạnh, em đã rất vui rồi.

Nhưng ngày ấy mình đã không yêu nhau, cho nên mỗi lúc buồn, mỗi lúc nhớ anh em vẫn không nhắn tin, không điện thoại. Mỗi khi trời se lạnh, em sẽ thong thả hóng mát cùng anh chàng nào đó, mỗi lúc thích ăn kem em sẽ đi cùng mấy nhóc bạn thân...Buồn lắm anh à, nhưng cho dù được lựa chọn lại một lần nữa thì em vẫn sẽ chọn như thế này.Chắc anh cũng thế thôi!

Chủ Nhật, 4 tháng 10, 2009

chẳng biết đặt tiêu đề là gì cả.

Ơh hơ. Blog lớp mình dạo này có vẻ được được đấy chứ nhỉ, đen sì một màu, hehe
Nhưng mà box8 đi đâu mất rồi, đây là quả tim của blog mà, sao lại mất box8 rồi.
Còn nữa, bỏ chữ "qui a p rồ" (we're pro) đi, cho là "qui a chí kần sì" (we're chickens) hợp hơn đấy, gì mà cái blog một tháng giời mà chẳng có ma nào viết gì cả.

Thiết kế blog lần này được 8/10 điểm, thiếu sót vài thứ, thiếu box8, slogan "Tập thể 12...pro" đơn điệu và quá sến ( :D ). Còn nữa, lại xuât hiện mấy cái chữ "undefined" ở mấy cái cục tròn tròn trắng trắng là sao? Thế thôi, chê vậy thôi.
Hình nền blog lần này đẹp, hợp thời đấy, dịu mắt.
Dù sao cũng cảm ơn công lao của ai (mà tui chưa biết) đã thay đổi áo cho blog, sửa thêm vài cái nữa, heng?

Thứ Tư, 2 tháng 9, 2009

[IMG]http://i685.photobucket.com/albums/vv215/whitebank/img004.jpg[/IMG]

nhớ quá đi mất.

Thứ Sáu, 14 tháng 8, 2009

LÀM SAO NGHE ĐƯỢC TIẾNG ANH?

LÀM SAO NGHE ĐƯỢC TIẾNG ANH
(bài viết sưu tâm )
Tôi hy vọng là mọi người có thể học hỏi được đôi điều!Rất bổ ích đó!
Một trong những trở ngại lớn nhất của chúng ta khi học một ngoại ngữ ấy là chúng ta quá… thông minh và có quá nhiều kinh nghiệm.
Quá thông minh: vì mình không thể nào chấp nhận nghe một câu mà mình không hiểu: cần phải hiểu một câu nói gì trước khi nghe tiếp câu thứ hai, nếu không thì mình không buồn nghe tiếp.
Quá kinh nghiệm: Cuộc đời đã dạy ta không nghe những gì người khác nói mà chỉ hiểu những gì mà nội dung chuyển tải. Nếu không hiểu nội dung, chúng ta không thể lặp lại lời người kia. Cũng vì thế mà - trong giai đoạn đầu học ngoại ngữ - mỗi lần nghe một câu tiếng Anh thì trong đầu phải dịch ra được tiếng Việt thì mới yên tâm, bằng không thì … câu ấy không có nghĩa.
Những thầy cô dạy chúng ta nghe nói tiếng Việt chẳng phải là những vị chuyên viên ngôn ngữ như các thầy cô ngoại ngữ mà ta học tại các trường. Thầy dạy tiếng Việt chúng ta là tất cả những người quanh ta từ ngày ta ra đời: cha mẹ, anh chị, hàng xóm, bạn bè… nghĩa là đại đa số những người chưa có một giờ sư phạm nào cả, thậm chí không có một khái niệm nào về văn phạm tiếng Việt. Thế mà ta nghe tiếng Việt thoải mái và nói như sáo. Còn tiếng Anh thì không thể như thế được. Ấy là vì đối với tiếng Việt, chúng ta học theo tiến trình tự nhiên, còn ngoại ngữ thì ta học theo tiến trình phản tự nhiên.
Từ lúc sinh ra chúng ta đã NGHE mọi người nói tiếng Việt chung quanh (mà chẳng bao giờ ta phản đối: "tôi chẳng hiểu gì cả, đừng nói nữa"! Mới sinh thì biết gì mà hiểu và phản đối!). Sau một thời gian dài từ 9 tháng đến 1 năm, ta mới NÓI những tiếng nói đầu tiên (từng chữ một), mà không hiểu mình nói gì. Vài năm sau vào lớp mẫu giáo mới học ĐỌC, rồi vào lớp 1 (sáu năm sau khi bắt đầu nghe) mới tập VIẾT… Lúc bấy giờ, dù chưa biết viết thì mình đã nghe đưọc tất cả những gì người lớn nói rồi (kể cả điều mình chưa hiểu). Như vậy, tiến trình học tiếng Việt của chúng ta là Nghe - Nói - Đọc - Viết. Giai đoạn dài nhất là nghe và nói, rồi sau đó từ vựng tự thêm vào mà ta không bao giờ bỏ thời gian học từ ngữ. Và ngữ pháp (hay văn phạm) thì đến cấp 2 mới học qua loa, mà khi xong trung học thì ta đã quên hết 90% rồi.
Nhưng tiến trình ta học tiếng Anh (hay bất cứ ngoại ngữ nào) thì hoàn toàn ngược lại.
Thử nhìn lại xem: Trước tiên là viết một số chữ và thêm nghĩa tiếng Việt nếu cần. Và kể từ đó, học càng nhiều từ vựng càng tốt, kế đến là học văn phạm, rồi lấy từ vựng ráp vào cho đúng với văn phạm mà VIẾT thành câu! Rồi loay hoay sửa cho đúng luật! Sau đó thì tập ĐỌC các chữ ấy trúng được chừng nào hay chừng ấy, và nhiều khi lại đọc một âm tiếng Anh bằng một âm tiếng Việt! (ví dụ fire, fight, five, file… đều được đọc là ‘phai’ ). Sau đó mới tới giai đoạn NÓI, mà ‘nói’ đây có nghĩa là Đọc Lớn Tiếng những câu mình viết trong đầu mình, mà không thắc mắc người đối thoại có hiểu 'message' của mình hay không vì mình chỉ lo là nói có sai văn phạm hay không. Lúc bấy giờ mới khám phá rằng những câu mình viết thì ai cũng hiểu, như khi mình nói thì chỉ có mình và … Thượng Đế hiểu thôi, còn người bản xứ (tiếng Anh) thì ‘huh - huh’ dài cổ như cổ cò! Thế là học nói bằng cách sửa đổi phát âm những từ nào chưa chuẩn cho đến khi người khác có thể hiểu được.
Sau thời gian dài thật dài, mình khám phá rằng mình từng biết tiếng Anh, và nói ra thì người khác hiểu tàm tạm, nhưng khi họ nói thì mình không nghe được gì cả (nghĩa là nghe không hiểu gì cả). Lúc bấy giờ mới tập NGHE, và rồi đành bỏ cuộc vì cố gắng mấy cũng không hiểu được những gì người ta nói.
Vấn đề là ở đó: chúng ta đã học tiếng Anh ngược với tiến trình tự nhiên, vì quá thông minh và có quá nhiều kinh nghiệm. Tiến trình ấy là Viết - Đọc - Nói - Nghe!
Vì thế, muốn nghe và nói tiếng Anh, chuyện đầu tiên là phải quên đi kinh nghiệm và trí thông minh, để trở lại trạng thái ‘sơ sinh và con nít’, và đừng sử dụng quá nhiều chất xám để phân tích, lý luận, dịch thuật!
Và đây là bí quyết để Nghe:
A. Nghe thụ động:
1. - ‘Tắm’ ngôn ngữ. Nghe không cần hiểu: Hãy nghe! Đừng hiểu.
Bạn chép vào CD một số bài tiếng Anh (vì dụ từ trên forum này). Mỗi bài có thể dài từ 1 đến 5 phút.
Khi nào bạn ở nhà một mình, thì mở các bài đó ra vừa đủ nghe, và cứ lặp đi lặp lại mãi ra rả như âm thanh nền suốt ngày. Bạn không cần để ý đến nó. Bạn cứ làm việc của mình, đánh răng, rửa mặt, học bài làm bài, vào internet… với tiếng lải nhải của bài tiếng Anh. (thậm chí, trong lúc bạn ngủ cũng có thể để cho nó nói).
Trường hợp bạn có CD player, USB player hay iPod, thì đem theo để mở nghe khi mình có thời gian chết - ví dụ: di chuyển lâu giờ trên xe, đợi ai hay đợi đến phiên mình tại phòng mạch.
Công việc ‘tắm ngôn ngữ’ này rất quan trọng, vì cho ta nghe đúng với từng âm của một ngôn ngữ lạ. Tai của chúng ta bắt rất nhanh một âm quen, nhưng loại trừ những âm lạ. Ví dụ: Nếu bạn nghe câu: ‘mặt trời mọc cánh khi chim voi truy cập chén chó’, một câu hoàn toàn vô nghĩa, nhưng bảo bạn lặp lại thì bạn lặp lại được ngay, vì bạn đã quá quen với các âm ấy. Nhưng khi một người nói một câu bằng chừng ấy âm (nghĩa là 11 âm/vần), trong ngôn ngữ bạn chưa từng học, và bảo bạn lặp lại thì bạn không thể nào lặp lại được, và bảo rằng… không nghe được! (Bạn có điếc đâu! Vấn đề là tai bạn không nhận ra được các âm!) Lối 'tắm ngôn ngữ' đó chỉ là vấn đề làm quen đôi tai, và sau một thời gian (lâu đấy chứ không phải vài ngày) bạn sẽ bắt được các âm của tiếng Anh, và thấy rằng âm ấy rất dễ nghe, nhưng hoàn toàn khác với âm Việt. Đừng nản lòng vì lâu ngày mình vẫn không phân biệt âm: hãy nhớ rằng bạn đã tắm ngôn ngữ tiếng Việt ít ra là 9 tháng liên tục ngày đêm trước khi mở miệng nói được tiếng nói đầu tiên và hiểu được một hai tiếng ngắn của cha mẹ; và sau đó lại tiếp tục 'tắm ngôn ngữ' Việt cho đến 4, 5 năm nữa!
2 - Nghe với hình ảnh động.
Nếu có giờ thì xem một số tin tức bằng tiếng Anh (một điều khuyên tránh: đừng xem chương trình tiếng Anh của các đài Việt Nam, ít ra là giai đoạn đầu, vì xướng ngôn viên Việt Nam, phần lớn, nói rất gần với âm Việt Nam (kể cả pronunciation), nên mình dễ quen nghe, và từ đó lỗ tai mình lại hỏng, về sau lại khó nghe người bản xứ nói tiếng Anh - thế là phải học lại lần thứ hai!). Các hình ảnh đính kèm làm cho ta ‘hiểu’ được ít nhiều nội dung bản tin, mà không cần phải ‘dịch’ từng câu của những gì xướng ngôn viên nói. Bạn sẽ yên tâm hơn, sau khi nghe 15 phút tin tức, tự tóm lược lại, thì thấy rằng mình đã nắm bắt được phần chính yếu của nội dung bản tin. Và đây là cách thứ hai để tắm ngôn ngữ.
B. Nghe chủ động.
1. Bản tin special english:
- Thu một bản tin, và nghe lại rồi chép ra nhiều chừng nào hay chừng nấy… nhớ là đừng tra cứu tự điển hay tìm hiểu nghĩa vội. Đoán nghĩa trong nội dung câu, và nhớ lại âm thanh của từ, hay cụm từ đó, sau này tự nó sẽ rõ nghĩa, nếu trở đi trở lại hoài.
(Ngày xưa, trên đài VOA, sau mỗi chương trình tôi thường nghe một cụm từ tương tự như: statue, statute hay statu gì đó, mà không biết viết thế nào, tuy vẫn hiểu đại loại là: hãy đợi đấy để nghe tiếp. Mãi sau này tôi mới biết rằng thuật ngữ rất quen thuộc ấy là 'stay tuned', nhưng một thời gian dài, chính tả của chữ ấy đối với tôi không thành vấn đề!)
2. Chăm chú nghe lại một số bài mình từng nghe trong giai đoạn ‘tắm ngôn ngữ’
- Lấy lại script của những bài mình từng nghe, đọc lại và nhớ lại trong tưởng tượng lời đọc mà mình từng nghe nhiều lần.
Sau đó xếp bản script và nghe lại để hiểu. Lần này: tự nhiên mình sẽ nghe rõ từng tiếng và hiểu. Trường hợp không hiểu một từ hay cụm từ, thì gắng lặp lại nhiều lần đúng như mình đã nghe, sau đó lật lại script để so sánh.
3. Một số bài Audio trong Forum này: nghe nhiều lần, trước khi đọc script. Sau đó, đọc lại script, chủ yếu kiểm tra những từ mình đã nghe hoặc đoán, hoặc những từ mà mình có thể phát âm lại nhưng không hiểu viết và nghĩa thế nào. Qua việc này, nhiều khi ta phát hiện rằng một từ mình rất quen thuộc mà từ xưa đến nay mình cứ in trí là phải nói một cách nào đó, thì thực ra cần phải nói khác hẳn và phát âm như thế thì mới mong nghe đúng và nói cho người khác hiểu. Sau đó, xếp bản script và nghe lại một hai lần nữa. (Ví dụ: hai chữ tomb, bury, khi xưa tôi cứ đinh ninh là sẽ phát âm là 'tôm-b(ơ), bơri' - sau này nghe chữ 'tum, beri' tôi chẳng hiểu gì cả - dù cho tôi nghe rõ ràng là tum, beri -cho đến khi xem script thì mới vỡ lẽ!)
4. Học hát tiếng Anh, và hát theo trong khi nghe.
Chọn một số bài hát mà mình thích, tìm lyrics của nó rồi vừa nghe vừa nhìn lyrics. Sau đó học thuộc lòng và hát song song với ca sĩ, và gắng phát âm cũng như giữ tốc độ và trường độ cho đúng. Khi nào buồn buồn cũng có thể tự hát cho mình nghe (nếu không có giọng tốt và hát sai giọng một tí cũng không sao, vì chủ yếu là tập phát âm, tốc độ, trường độ và âm điệu tiếng Anh).
Và nói cho đúng giọng (qua hát) cũng là một cách giúp mình sau này nhạy tai hơn khi nghe, vì thường thường ngôn ngữ trong các bài hát khó nghe hơn những câu nói bình thường rất nhiều.
--------------
Trước khi tạm dừng topic này, tôi muốn nói thêm một điều.
Có bạn bảo rằng hiện nay mình chưa hiểu, nên cố gắng nghe nhiều cũng vô ích, để mình học thêm, khi nào có nhiều từ vựng để hiểu rồi thì lúc đó sẽ tập nghe sau.
Nghĩ như thế là HOÀN TOÀN SAI. Chính vì bạn chưa hiểu nên mới cần nghe nhiều hơn những người đã hiểu. Muốn biết bơi thì phải nhảy xuống nước, không thể lấy lý do rằng vì mình không thể nổi nên ở trên bờ học cho hết lý thuyết rồi thì mới nhảy xuống, và sẽ biết bơi! Chưa biết bơi mà xuống nước thì sẽ uống nước và ngộp thở đấy, nhưng phải thông qua uống nước và ngộp thở như thế thì mới hy vọng biết bơi.

Thứ Tư, 12 tháng 8, 2009

Thứ Bảy, 4 tháng 7, 2009

Thứ Ba, 23 tháng 6, 2009

nhớ a3

ôi chao! nhớ lớp mình quá, mọi người vẫn khỏe và đang thi cữ bận rộn đúng hông nè?
mình nghĩ hè rùi.. về nhà đọc lại lưu bút , ôi chao!...
sao mà nhớ cái lớp cuối hành lang , nhớ mấy buổi sáng nhỏ Vịt Xiêm bắt bài "lớp chúng mình ", nhớ mấy buổi đá banh tưng bừng, nước mắt nước mủi kèm nhem khi lớp mình thắng mấy lớp khác, nhớ mấy buổi học phụ đạo môn Văn của thầy Quang, mà đem Toán, Lý,Hóa ra làm, thầy đi xuống thấy tụi mình lật đật gập giấu vở, nhớ mấy buổi lớp trốn đi ăn chè ở quán Cây Xi, hay tụ tập ở quán chè bà Thái...nhớ mấy đợt lớp bị cô Hà cho đứng lên tập lại bài Quốc Ca oanh liệt, nhớ buổi tối trung thu cả lớp kéo lên nhà thầy Đức ăn bánh, hát hò, nhớ mấy đợt làm bài kiểm tra sử tiếng lật vỡ quay bài xào xạc... hjhjhj. mấy người có thấy mình nhớ ít quá không zậy?
ôi ! a3 vĩ đại.

Chủ Nhật, 14 tháng 6, 2009

Hôm nay sinh nhật Nó!

Đây là sinh nhật đầu tiên trong đời nó .Ngày nó tròn 1 tuổi.Cách đây 1 năm nó nghĩ rằng nó sẽ làm tốt những gì trong đợi.Nhưng thực tế đã không như thế.Điều nó trông đợi đã không đến như nó muốn. Uhm mà cũng phải thôi nó không ra sức cho điều đó,mà cũng chẳng ai quan tâm đến nó ngoài những ngừơi quá đỗi thân quen với nó.Nó vui vì họ vẫn nhớ đến nó,nó muốn nói: Cảm ơn khi tôi đã có bạn bên cạnh..!Chỉ đơn giản là thế thôi!,nhưng rùi nó cũng buồn vì điều gì đó của 1 tập thể đã không thành hiện thực như nó nghĩ..Nó đã thất bại!Hôm nay hi vọng nó sẽ làm gì đó tốt đẹp hơn!Chúc mọi ngừoi sẽ có 1 kì thi tốt.Goodday!


Thứ Tư, 20 tháng 5, 2009

Thảo's Birthday!!Just for You!HI

Công nhận là bạn Thảo ở Tp mà khó gặp thiệt.Tụi thành phố đi đâu cũng ít khi có Thảo quá..Do đó tự nhận lỗi đi nha và lần sau phải đi nghe!"Bắt nạt đó nghe".Không bít là có ai sẽ nhớ tới ngày hôm nay của Thảo ko?Hi vọng là có dù gì thì có Admin nhớ!hehe.Uhm tìm kiếm chuyện để nói mà ko nói gì được cả.Vậy thì chúc 1 tuổi mới hạnh phúc + thêm Anh chàng Shinichi nhé! Vậy là đủ rùi chứ hem! Ah quên thêm 1 cái bánh rất là đẹp nè! (ko ăn được)

Thứ Ba, 19 tháng 5, 2009

19-5!!



Anh lớp trưởng này đi đâu rùi cũng bịt tăm luôn .Sống ở VN mà khó gặp quá ...Họp lớp cũng ko thèm đi....Hôm nay là cơ hội để mắng đó nghe...Hehe.Cứ thư giản đi càu nhàu tí thui ít gì hôm nay cũng là sinh nhật của mày mà....Cố gắng làm sếp để tụi em được núp bóng nghe mày!Sinh nhật DZUIZE!Happy birthday 4 U!


Cộng thêm cái thứ mày thích nè !!!ZHIHI.

Thứ Sáu, 15 tháng 5, 2009

Sinh nhật Phúc Cận!!


Chú Anh mày qua Mỹ lâu quá làm anh em ở đây đợi chờ mãi ..Nhất là mấy cô @3 cứ thương nhớ nhắc hoài ấy!!Sinh nhật vui vẻ nhá...Gặp nhiều may mắn hạnh phúc và thành công trong cuộc sống.

Thứ Ba, 5 tháng 5, 2009

chào a3!

câu chào này nghe quài nhàm quá, mây ngày qua mua qua troi, lop minh ko gap nhau duoc, ma cung chang co ke hoach gi to lon'., thay bun bun sao do . hay la doi den ket thuc hoc ki lop minh di choi lun mot the nha ? duoc ko? dia diem thi co thoi gian suy nghi bua gio rui thi gio cu suy nghi di ha .

Thứ Sáu, 6 tháng 3, 2009

Chúc mừng ngày mùng 8 tháng 3 - Happy women’s day



Lời chúc cho 'nửa thế giới'

Dù có bận bịu, … đừng quên hôm nay là ngày 08-03

Xin được gửi lời chúc thân mật nhất đến các ban … một ngày mùng 8-3 tràn đầy niềm vui và tràn ngập hoa hồng. … cứ xinh tươi mãi như thế, cứ vui vẻ mãi như thế, cứ hiền lành mãi như thế, …. … có được những lời chúc tốt đẹp nhất mà chưa ai từng chúc, xin được gửi tặng bó hoa hồngtươi thắm và đẹp nhất trong ngày đặc biệt này.

Bà con không được để nổi buồn rớt giá làm ảnh hưởng đến ngày hôm nay. Hãy vui chơi đi, hãy liên hoan

Thứ Hai, 2 tháng 3, 2009

chao a3!

dao nay ong admin bien dau mat , de blog trong trai , bun thiu the nay ..hixhix!
co gi moi khong pakon? dung noi voi tui la ai cung giong tui,vao blog roai` nhom` mot cai ..raoi` tat cai "phac" .. a nha !hee
chac vay qua . khe khe !
bun bun len nham nhi nhu tui di pa kon !
a3 dao nay cung co nhieu dip an choi lam mu` , ko thay ai nhac den het zi c`o !
tuan moi vui ve !

Chủ Nhật, 15 tháng 2, 2009



















đời lãng tử phiêu du nơi ngàn gió
chốn phiêu bồng rồi sẽ có mỹ nhân!



chúc chú nhân sinh nhật vui vẻ !
Happy birthday's Nhân...!!!!

Thứ Ba, 10 tháng 2, 2009

HOT HOT !

Địa chỉ chính thức của ngọc Hoài đây, các bạn xem xong nhớ viết thư cho N.Hoài nha, N.Hoài mong tin các bạn !

TRẦN NGỌC HOÀI
B4C3D792, Ban chỉ huy quân sự, huyện Côn Đảo, BRVT.

Blog Archive

Love songs!Thư giản và cảm nhận!